*Yêu cầu
về kiến thức
* Mở bài: + Giới thiệu nhà thơ Y Phương
+ bài thơ Nói Với con
+ Mượn lời
cha nói với con thể hiện tình yêu quê hương thắm thiết và diễn tả niềm tự hào
dân tộc
+ Nội dung đoạn thơ: người cha nói với con : cội
nguồn của con là gia đình và quê hương
+ Trích dẫn
đoạn thơ
* Thân bài:
- Khái quát: nét nghệ thuật của bài thơ ( Thể
thơ – hình ảnh thơ – cảm nhận chung :Qua lời cha nói với con nhà thơ nhắc nhở
về cội nguồn của mỗi con người qua đó bộc lộ niềm tự hào về dân tộc
- Điều đầu tiên cha nói với con: Cội nguồn dưỡng
sinh của mỗi con người: Tình yêu thương vô bờ bến mà cha mẹ dành cho con –
tình cảm gia đình
- Nhịp thơ 2/3, cấu trúc đối xứng, nhiều từ được láy lại, tạo ra một âm
điệu tươi vui, quấn quýt: “chân phải” – “chân trái”, rồi “một bước” –
“hai bước”, rồi lại “tiếng nói” – “tiếng cười”…. + Bằng những hình ảnh cụ
thể, giàu chất thơ kết hợp với nét độc đáo trong tư duy, cách diễn đạt của
người miền núi, bốn câu thơ mở ra khung cảnh một gia đình ấm cúng, đầy ắp niềm
vui, đầy ắp tiếng nói cười.
-Từng câu, từng chữ đều toát lên niềm tự hào và hạnh phúc tràn đầy.Cả ngôi
nhà như rung lên trong “tiếng nói”, “tiếng cười” của cha, của mẹ.Mỗi bước
con đi, mỗi tiếng con cười đều được cha mẹ đón nhận, chăm chút mừng vui.
Trong tình yêu thương, trong sự nâng niu của cha mẹ, con lớn khôn từng
ngày.
-> Tình cha mẹ - con cái thiêng liêng, sâu kín, mối dây ràng buộc, gắn kết
gia đình bền chặt đã được hình thành từ những giây phút hạnh phúc bình dị,
đáng nhớ ấy. Lời thơ ngay từ đầu đã chạm đến sợi dây tình cảm gia đình
sâu kín của mỗi con người nên tạo được sự đồng cảm, rung động sâu sắc đến
độc giả.
+ Cội nguồn sinh dưỡng của mỗi con người được Y Phương nói đến không chỉ là
gia đình mà còn là quê hương, là thiên nhiên tươi đẹp và thấm đượm nghĩa
tình. Như bầu sữa tinh thần thứ hai, quê hương với cuộc sống lao động, với
thiên nhiên tươi đẹp, tình nghĩa đã nuôi dưỡng, sẻ chia giúp cho con trưởng
thành. Đó là: Người đồng mình yêu lắm, con ơi!
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát.
- Quê hương hiện ra qua hình ảnh của
người đồng mình. Nói với con về những “người đồng mình”, nhà thơ như
đang giới thiệu ân cần đây là những người bản mình, người vùng mình, người
dân quê mình gần gũi, thân thương. -> Cách gọi như thế, cùng với hô
ngữ “con ơi” khiến lời thơ trở nên tha thiết, trìu mến.
- Người đồng mình là những con người
đáng yêu, đáng quý: “Đan lờ cài nan hoa – Vách nhà ken câu hát”. Cuộc sống
lao động cần cù và tươi vui của họ được gợi ra qua những hình ảnh thật đẹp!
Những nan nứa, nan tre dưới bàn tay tài hoa của người quê mình đã trở thành
“nan hoa”. Vách nhà không chỉ ken bằng tre, gỗ mà còn được ken bằng những
câu hát si, hát lượn.
+ Các động từ “cài”, “ken” vừa miêu tả chính xác động tác khéo léo trong lao
động vừa gợi sự gắn bó, quấn quýt của những con người quê hương trong cuộc
sống lao động.
-> Cái “yêu lắm” của “người đồng mình” là gì nếu không phải là cốt cách
tài hoa, là tinh thần vui sống? Phải chăng, ẩn chứa bên trong cái dáng vẻ
thô mộc là một tâm hồn phong phú, lãng mạn biết bao?
- Quê hương với những con người tài hoa, tâm hồn lãng mạn, cũng là quê hương
với thiên nhiên thơ mộng, nghĩa tình:
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng.
- Điệp từ “cho” mang nặng nghĩa tình. Thiên nhiên đem đến cho con
người những thứ cần để lớn, giành tặng cho con người những gì đẹp đẽ nhất.Thiên
nhiên đã che chở, nuôi dưỡng con người cả về tâm hồn và lối sống. ->
Bằng cách nhân hoá “rừng” và “con đường” qua điệp từ “cho”, người đọc có thể
nhận ra lối sống tình nghĩa của “người đồng mình”. Quê hương ấy chính là
cái nôi để đưa con vào cuộc sống êm đềm.
- Sung sướng ôm con thơ vào lòng, người cha nói với con về kỉ niệm có tính chất
khởi đầu cho hạnh phúc gia đình:
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
- Đánh giá: Mạch thơ có sự đan
xen, mở rộng: từ tình cảm gia đình mà nói tới quê hương. Đoạn thơ vừa là
một lời tâm tình ấm áp, vừa là một lời dặn dò đầy tin cậy của người cha
trao gửi tới con…
Kết bài:
- Bằng những hình ảnh thơ đẹp,giản dị bằng cách
nói cụ thể, độc đáo mà gần gũi của người miền núi, người cha muốn nói với
con rằng:vòng tay yêu thương của cha mẹ, gia đình, nghĩa tình sâu nặng của
quê hương làng bản- đó là cái nôi đã nuôi con khôn lớn, là cội nguồn
sinh dưỡng của con. Con hãy khắc ghi điều đó.
|
3,5
0,25
0,25
0,25
0,25
0,25
0,25
0,25
0,25
0,25
0,25
0,25
0,25
0,25
0,25
|
0 comments Blogger 0 Facebook
Post a Comment