Câu 1
|
0,5đ
Nêu thông tin về tác giả Y Phương :
-Tên khai sinh là
Hứa Vĩnh Sước, dân tộc Tày, sinh năm 1948; quê ở huyện Trùng Khánh, tỉnh Cao
Bằng.
-Nhập ngũ năm
1968, phục vụ trong quân đội đến năm 1981 chuyển về công tác tại Sở Văn hoá-
Thông tin Cao Bằng, Uỷ viên Ban chấp hành Hội nhà văn Việt Nam khoá VI.
- Năm 2007, ông được tặng Giải thưởng Nhà nước
về văn học nghệ thuật
- Thơ ông thể hiện tâm hồn chân thật, mạnh mẽ và
trong sáng, cách tư duy giàu hình ảnh của con người miền núi
- Các tập
thơ tiêu biểu:
+
Người hoa núi (kịch bản sân khấu,
1982);
+
Tiếng hát tháng giêng (thơ, 1986) ;
+Đàn
then (thơ, 1996)
|
0,25 đ
Trả lời đúng 1/2 nội dung ở mức 3.
|
0,0đ
- Không viết hoặc viết sai hoàn toàn nội dung.
|
Câu 2
|
1,5đ
* HS nêu được 1 trong 2
biện pháp: phép liệt kê hoặc phép điệp ngữ
- Phép điệp ngữ: lặp
lại các cụm từ và lặp cấu trúc “chân… bước tới” và “bước chạm tiếng”
+ Liệt kê (chân trái,
chân phải, bước tới cha, bước tới mẹ, một bước, hai bước, tiếng nói, tiếng cười
* Hiệu quả biểu đạt:
+ Tạo ra một âm điệu tươi vui,
quấn quýt.
+ Khắc hoạ từng bước đi chập chững,
từng tiếng nói đầu tiên trong sự trưởng thành của con và niềm vui, hạnh phúc,
tình yêu thương, tự hào của cha mẹ khi được chứng kiến giây phút con đang
lớn lên.
+ Gợi khung cảnh một gia đình ấm
cúng, hạnh phúc, đầy ắp niềm vui, đầy ắp tiếng nói cười của con cái và cha mẹ.
|
0,75 đ
Trả lời đúng 1/2 nội dung ở mức 3.
|
0,0đ
- Không viết hoặc viết sai hoàn toàn nội dung.
|
Câu 3
|
4,0đ
* Về hình thức:
0,5 điểm
- Viết
đúng kiểu bài nghị luận văn học; bố cục đầy đủ ba phần
- Diễn đạt mạch lạc, lập luận chặt chẽ; lời văn
trong sáng, có cảm xúc; không mắc lỗi về câu, không sai chính tả
* Về nội dung: 3,5đ
1. Mở bài:
(0,25đ)
- Giới thiệu tác giả Y Phương
- Giới thiệu bài thơ “ Nói với con”
- Nêu vấn đề nghị luận: lời nhắn nhủ của người cha
với con về cội nguồn sinh dưỡng của mình
2. Thân
bài: (3đ)
* Dẫn dắt:
(0,25đ)
- Hoàn cảnh sáng tác: năm 1980 – khi đời sống tinh thần và vật chất của nhân
dân cả nước nói chung, nhân dân các dân tộc thiểu số ở miền núi nói riêng vô
cùng khó khăn, thiếu thốn. Bài thơ cũng là để Y Phương dành tặng cho người
con gái đầu lòng lúc đó mới khoảng 1 tuổi.
- Khái quát nội dung khổ 1: Lời
nhắn nhủ của con về cội nguồn sinh dưỡng của mình: con lớn lên trong tình yêu
thương, sự nâng đỡ của cha mẹ, trong cuộc sống lao động nên thơ của quê
hương.
* Cảm nhận: (2,25đ)
* 4 câu đầu: Bằng các hình ảnh thật cụ thể, Y Phương đã
tạo nên hình ảnh một mái ấm gia đình rất hạnh phúc, đầm ấm và quấn quýt.
+ Người con được nuôi dưỡng chở che trong vòng tay ấm
áp của cha mẹ.
+ Con được lớn lên từng ngày trong tình yêu thương,
trong sự nâng đón và mong chờ của cha mẹ.
+ Từng bước đi, từng tiếng nói, tiếng cười của con đều
được cha mẹ chăm chút, vui mừng, đón nhận.
=>Lời thơ rất đặc biệt: nói bằng hình ảnh, cách hình
dung cụ thể để diễn tả ý trừu tượng của người miền núi khiến câu thơ mộc mạc
mà gợi cảm khiến cho tình cha con thêm chân thành, thấm thía, gợi không khí
gia đình đầm ấm, và hạnh phúc.
*4 câu tiếp: Con được trưởng thành trong cuộc sống lao
động của Người đồng mình
+ Cách gọi người
đồng mình với lời gọi con ơi đầy
trừu mến, yêu thương, thể hiện mối quan hệ gần gũi, gắn bó máu thịt, cũng là
lời giới thiệu ân cần và xúc động của người cha với con về người đồng mình.
+ Cuộc sống lao động cần cù và tươi vui của “người đồng mình” được nhà thơ gợi lên qua các hình ảnh đẹp: “Đan lờ cài nan hoa. Vách nhà ken câu hát”. Các động từ “cài”, “ken” được dùng rất gợi cảm vừa miêu tả chính xác động tác khéo léo, nét tài hoa, vừa gợi sự
tươi vui, gắn bó, quấn quýt của những con người quê hương trong cuộc sống lao
động. Cuộc sống cần cù lao động của họ tuy thô mộc nhưng lại phong phú, lãng
mạn, thi vị, đậm đà ý tình.
*4 câu sau: Con được trưởng thành trong thiên nhiên thơ
mộng và nghĩa tình của quê hương.
+ Rừng núi quê hương thật thơ mộng và nghĩa tình. “Rừng cho hoa” là cho cái đẹp, một chữ “hoa” đủ nói lên vẻ thơ mộng của rừng núi quê hương,về cảnh quan của rừng, về những gì đẹp đẽ và tinh tuý nhất.
Chính những gì đẹp đẽ của quê hương đã hun đúc nên tâm hồn cao đẹp của con
người ở đó. Quê hương còn hiện diện trong những gì gần gũi, thân thương bởi
“con đường cho những tấm lòng”. Điệp từ “cho” mang nặng nghĩa
tình..Thiên nhiên đã che chở, nuôi dưỡng con người cả về tâm hồn và lối sống.
+ Sung sướng ôm con thơ vào lòng, người cha nói với con về kỉ
niệm có tính chất khởi đầu cho hạnh phúc gia đình:
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhấttrên đời.
* Đánh giá chung:
- Thể thơ năm chữ giản
dị với nhạc điệu trong sáng, tha thiết cùng những hình ảnh
thơ đẹp, giản dị bằng cách nói cụ thể, độc đáo mà gần gũi của người miền núi
- Tác giả rất thành
công với những biện pháp tu từ đặc sắc như: điệp ngữ, ẩn dụ, nhân
hóa … gợi cảm.
- Mạch
thơ có sự đan xen, mở rộng: từ tình cảm gia đình mà nói tới quê hương.
- Đoạn thơ vừa là một lời tâm
tình ấm áp, vừa là một lời dặn dò đầy tin cậy của người cha trao gửi tới
con…
3. Liên hệ
(0,5đ)
- Bày tỏ nhận thức, thái độ về ý nghĩa của tình
cảm gia đình: Gia đình là mái ấm tình
thương, là nơi chia sẻ những vui, buồn. Gia đình là nơi nâng cánh ước mơ, là
cội nguồn, là sức mạnh vượt khó khăn…
- Liên hệ đến trách nhiệm của bản
thân đối với việc giữ gìn tổ ấm gia đình.
3. Kết
bài: (0,25đ)
- Bằng những hình ảnh thơ đẹp, giản dị bằng cách nói
cụ thể, độc đáo mà gần gũi của người miền núi, người cha muốn nói với
con rằng: vòng tay yêu thương của cha mẹ, gia đình, nghĩa tình sâu nặng
của quê hương làng bản- đó là cái nôi đã nuôi con khôn lớn, là cội nguồn
sinh dưỡng của con. Con hãy khắc ghi điều đó.
|
2,0đ
* Về hình thức:
0,25 điểm
- Viết
đúng kiểu bài nghị luận văn học; bố cục đầy đủ ba phần
- Diễn đạt khá mạch lạc, lập luận khá chặt chẽ;
lời văn trong sáng, có cảm xúc; mắc 1-2 lỗi về câu, 1-2 lỗi chính tả
* Về nội dung: 1,75đ
Trả lời đúng 1/2 nội dung ở mức 3.
|
0,0đ
- Không viết hoặc viết sai hoàn toàn
|
0 comments Blogger 0 Facebook
Post a Comment