+ Người cha khuyên nhủ con
phải học tập được những đạo lí tốt đẹp đó vì người đồng minh không hề ngại ngần
gian khổ. Điều đó được thể hiện qua các từ ngữ “không chê” , “không lo”.
Cách nói tha thiết “vẫn muốn” làm vần thơ như gợn lên.
Người cha mong cho con giống như “người đồng minh’, “như sông như suối”,
dù lên thác xuống ghềnh cũng chẳng nhụt chí. Đó là nghệ thuật đối lập như khẳng
định mong muốn mạnh mẽ của người cha đối với con :
“Dầu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá
gập ghềnh
Sống trong thung không chê
thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc”
Ở
đây, con người trưởng thành phải nhận ra hoàn cảnh. Những hình ảnh cụ
thể nói về thiên nhiện như: “dòng suối” , “thác” , “ghềnh” được
sử dụng như biểu tượng cho sự khó khăn trong cuộc sống, qua đó nhấn mạnh ý
chí tự vươn lên của con người quê hương.
Luận điểm 2: Vẻ truyền thống
của ''người đồng mình'':
Người đồng mình tuy thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê
hương thì làm phong tục.
- Y Phương dùng
cách nói cụ thể của bà con dân tộc Tày “thô sơ da thịt'' để khẳng định phẩm
chất này của "người đồng mình''. Họ hiền lành như hạt lúa, củ khoai
nhưng ''Chẳng mấy ai nhỏ bé'' bởi họ luôn luôn có ý chí vượt lên gian khó, tự
mình xây dựng quê hương đẹp giàu. Và
tâm hồn của họ sáng trong, lãng mạn, lạc quan trong cuộc sống. Sự đơn giản bề
ngoài như càng làm tăng thêm sức mạnh niềm tin, ý chí bên trong của mỗi con
người.
- Hình ảnh
"Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương" vừa mang tính tả thực
(chỉ truyền thống làm nhà kê đá cho cao của người miền núi", vừa mang ý
nghĩa ẩn dụ sâu sắc. Người đồng mình đã tự tay xây dựng nên truyền thống quê
hương đẹp giàu sánh tầm với các miền quê khác trên mảnh đất hình chữ S thân
yêu. Câu thơ ngầm chứa niềm tự hào kiêu hãnh bởi họ vẫn giữ được bản sắc văn
hoá dân tộc
- Khép lại đoạn thơ bằng âm hưởng của một lời nhắn nhủ trìu mến
biết bao niềm tin hi vọng của cha đặt vào đứa con yêu:
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được
Nghe con!
- Ý thơ "Tuy thô sơ da thịt" và "không bao giờ nhỏ bé" được lặp lại với bốn câu thơ trước
đó càng trở nên da diết, khắc sâu trong lòng con về những phẩm chất cao đẹp của
"người đồng mình". Nhưng hai tiếng "Lên đường" cho thấy
người con đã lớn khôn và tạm biệt gia đình - quê hương để bước vào một trang
đời mới.
- Trong hành
trang của người con mang theo khi "lên đường" có một thứ quí giá
hơn mọi thứ trên đời, đó là ý chí, nghị lực, truyền thống quê hương. Lời dặn
của cha thật mộc mạc, dễ hiểu, thấm thía,
ẩn chứa niềm hi vọng lớn lao của cha, hi vọng đứa con sẽ tiếp tục vững bước
trên đường đời, tiếp nối truyền thống và làm vẻ vang quê
hương.
-
Hai tiếng "Nghe con" lắng đọng bao cảm xúc, ẩn chứa tình yêu
thương vô bờ bến của cha dành cho con.
=>
Người cha trong bài thơ của Y Phương đã vun đắp cho con một hành trang quí
vào đời. Nếu mẹ là bông hoa cho con cài lên ngực thì cha
là cánh chim cho con bay thật xa. Nếu mẹ cho con những lời ngọt
ngào yêu thương vỗ về thì cha cho con tinh thần ý chí nghị lực, ước mơ
khát vọng, lối sống cao đẹp.
|
0 comments Blogger 0 Facebook
Post a Comment