2. Yêu cầu
về kiến
thức
(3,5
điểm)
|
Học sinh có thể trình bày theo nhiều
cách khác nhau, nhưng bài viết cần đảm bảo các ý cơ bản sau
Mở bài
-
Giới thiệu tác giả Y Phương, bài thơ "Nói với con".
-
Giới thiệu đoạn thơ, luận điểm của bài
Thân
bài
1. Giới thiệu vị trí khổ thơ trong
mạch cảm xúc của toàn bài
2. Cảm nhận
a. Cội nguồn sinh dưỡng của mỗi con người llà
tình cảm gia đình và quê hương
+ Nhịp thơ 2/3, cấu trúc đối xứng,
nhiều từ được láy lại,tạo ra một âm điệu tươi vui, quấn quýt: “chân phải” –
“chân trái”, rồi “mộtbước” – “hai bước”, rồi lại “tiếng nói” – “tiếng
cười”…,
- Những hình ảnh cụ thể, giàu chất
thơ kết hợp với nét độc đáo trong tư duy, cách diễn đạt của người miền núi,
bốn câu thơ mở ra khung cảnh một gia đình ấm cúng, đầy ắp niềm vui, đầy ắp
tiếng nói cười.
+ Lời thơ gợi vẽ ra trước mắt người
đọc hình ảnh em bé đang chập chững tập đi, đang bi bô tập nói, lúc thì sa
vào lòng mẹ, lúc thì níu lấy tay cha. Ta có thể hình dung được gương mặt
tràn ngập tình yêu thương, ánh mắt long lanh rạng rỡ cùng với vòng tay dang
rộng của cha mẹ đưa ra đón đứa con vào lòng.
+ Từng câu, từng chữ đều toát lên
niềm tự hào và hạnh phúc tràn đầy. Cả ngôi nhà như rung lên trong “tiếng
nói”, “tiếng cười” của cha, của mẹ.
Mỗi bước con đi, mỗi tiếng con cười đều được cha mẹ đón nhận, chăm
chút mừng vui. Trong tình yêu thương, trong sự nâng niu của cha mẹ, con lớn
khôn từng ngày.
-> Tình cha mẹ - con cái thiêng
liêng, sâu kín, mối dây ràng buộc, gắn kết gia đình bền chặt đã được hình
thành từ những giây phút hạnh phúc bình dị, đáng nhớ ấy. Lời thơ ngay từ
đầu đã chạm đến sợi dây tình cảm gia đình sâu kín của mỗi con người nên tạo
được sự đồng cảm, rung động sâu sắc đến độc giả.
b. Cội nguồn sinh dưỡng ra con
là quê hương
- ảnh ẩn dụ đầy sáng
tạo « cài nan hoa, ken câu
hát »-> giúp người
đọc hình dung được cuộc sống, công việc và động tác lao động của
người dân miền núi và cảm nhận được vẻ đẹp tâm hồn của họ.
Dưới bàn tay của người miền núi cuộc sống dường như được hồi
sinh...
- Động từ « đan, cài, ken » trong câu thơ không chỉ
miêu tả động tác làm việc cụ
thể mà còn gợi tình cảm gắn bó, đoàn kết, luôn quấn quýt, đùm
bọc tình làng nghĩa xóm của người dân miền núi dành cho nhau.
-> Dù cuộc sống còn nhiều
khó khăn nhưng ngươì đồng mình rất
cần cù, chịu khó, tài hoa và tinh thần lạc quan yêu đời.
- Cuộc sống lao động đầy ắp niềm vui, đầy
ắp câu hát của người đồng mình luôn được đặt trong thiên nhiên thơ mộng
nghĩa tình. NT nhân hóa qua động từ “ cho” kết hợp với hình ảnh ẩn dụ “ Hoa” và Những tấm lòng -> thiên nhiên quê hương luôn mang đến vẻ
đẹp để tô điểm cuộc sống, cho cảm xúc để nuôi dưỡng tâm hồn mỗi con
người, bao bọc, chở che, đã nuôi dưỡng con người cả về tâm hồn và lối
sống.
-> Mạch
thơ từ tình cảm gia đình đã chuyển 1 cách thật tự nhiên sang tình yêu quê
hương. Người cha nói với con về những ân tình, ân nghĩa của quê hương giành
cho con chính là để nuôi dưỡng cho con về tình yêu quê hương
3. Đánh giá chung
- Thể thơ tự do.
- Bài thơ giản dị, với những hình ảnh
vừa cụ thể vừa mang ý nghĩa biểu tượng, giàu sắc thái biểu đạt và biểu cảm.
- Cách nói giàu bản sắc của người
miền núi tạo nên một giọng điệu riêng cho lời tâm tình mộc mạc mà sâu sắc
của người cha đối với đứa con.
Kết
bài
- Khẳng định lại luận điểm
-
Liên hệ đến tình cảm cuả bản thân
|
0.25
0.25
0.25
0,25
0.25
0.25
0.25
0.25
0.25
0,25
0.25
0,25
0,25
0,25
|
0 comments Blogger 0 Facebook
Post a Comment